Ai ơi, cà xứ Nghệ
Càng mặn lại càng dòn
Nước chè xanh xứ Nghệ
Càng chát lại càng ngon
Khoai lang vàng xứ Nghệ
Càng nhai kỹ càng bùi
Cam Xã Đoài xứ Nghệ
Càng chín lại càng tơi
Ông đồ xa xứ Nghệ
Càng dạy chử càng nhiều
Tính tình người Xứ Nghệ
Càng biết lại càng yêu
Ai đi vô nơi đây
Xin dừng chân xứ Nghệ
Ai đi ra nơi này
Xin dừng chân xứ Nghệ
Nghe câu hò ví dặm
Càng lặng lại càng sâu
Như sông La chảy chậm
Đọng bao thủa vui sầu
Ăn xứ Nghệ ăn đặm
Đã nói, nói hết lòng
Đất này bền nghĩa bạn
Đất này tình thuỷ chung
Đất này mẹ dạy con
Yêu anh hùng nghĩa khí
Giữ lòng đỏ như son
Nuôi thù sâu tựa bể
Tình xứ Nghệ không mau
Nhưng bén rồi sâu lắng
Quen xứ Nghệ quen lâu
Càng tình sâu nghĩa nặng
Ôi xứ Nghệ, xứ Nghệ
Đất cổ nước non nhà
Đã nghìn năm thế hệ
Vẫn a nhút a cà
Ôi tâm hồn xứ Nghệ
Trong hồn Việt Nam ta
Có gì tự ông cha
Rất xa mà rất trẻ
Giống như bác của ta
Một con người xứ nghệ.