Tự Xướng
Lây lất thân tàn - cũng bảy mươi
Sa cơ chờ thế chẳng ai cười
Câu thơ xướng họa cùng thi hữu
Chén rượu chung vui với bạn đời
Mưa gió bão bùng đành gát mái
Biển trời êm lặng sẽ ra khơi
Thế thời thay đổi ai đâu biết
Mai nở mừng Xuân - chỉ thế thôi
&
Tự HọaTôi sáu lăm còn anh bảy mươi
Đôi ta khai bút có chi cưòi
Tôi còn nhỏ tuổi ưa vung vít
Anh đã cao niên chán sự đời
Tùy thế anh tôi cùng chí hướng
Đợi ngày suôn sẻ lướt trùng khơi
Xuân Thu thế chiến còn ngang ngửa
Thuận thế - thuận thời - thuận thắng thôi
VÔ TÌNH(Houston - Khai bút đầu Xuân Ất Dậu)
BẢY MƯƠI(Viết tặng Phạm Cây Trâm)
Cái thân bảy bó chẳng ra gì
Cháu cởi lưng ông – cười hỉ hi
Sức trẻ cháu con càng khỏe mạnh
Sức già nội ngoại lại thêm suy
Giận con muốn lánh bằng du lịch
Thương cháu không vui mới ngại đi
Cái nợ thiêng liêng đành phải trả
Âu là diễm phúc - có buồn chi ?
VÔ TÌNH(Houston – Xuân 2005)
THĂM BẠNXướngLại chậm hồi âm thêm nữa rồiTrách ta hờ hững với người thôiThương em canh vắng sầu cay mắtNhớ bạn đêm dài mặn đắng môi
Thấy lá rụng rơi lòng rũ rượi
Nhìn trăng âu yếm dạ bồi hồi
Hỏi thăm nơi ấy giờ sao nhỉ ?
Có nghĩ gì không chuyện lứa đôi ?
NGUYỄN THÀNH TÀI&
CHUYỆN LỨA ÐÔIHọaCái chuyện ngày xưa đã cũ rồiNhắc chi cho mệt – để lôi thôi
Ảnh hình ngang trái thêm gai mắt
Kỹ niệm phơi bày lại cứng môi
Tình lỡ - cố quên thời dại dộtDuyên may lại gặp lúc xuân hồiCho hay Hạnh phúc - và Ðau khổ
Chắc hẵn - tôi người - hưởng cả đôi
VÔ TÌNH&
THẦN TÀI THƯƠNG MẠIThần Tài Thương Mại viếng Houston
Báo hiệu thăng hoa khắp phố phường
Cơ sở làm ăn – thêm phát đạt
Ngành nghề sản xuất - lắm khuê trương
Tiệm nào ế ẩm – hàng thưa thớt
Thần đến chào mừng - khách hẳn đông
Thương Mại Thần Tài lo Quảng cáo
Văn chương nghệ thật cũng quàng luôn
&
Ha ha ha ! - Hãy nhìn ta!
Thân Tài Thương Mại
Viếng Houston!!
VÔ TÌNH (Mừng chúc Thần Tài TM - khỏe mạnh - thăm viếng các cơ sở ở Houston - để thành phố chúng ta tăng thêm phần phát triển kinh tế vững mạnh)
ÐỌC BÀI
DIỄN VĂN CHO BÓNG ÐÊM *
Ngã mũ khen Người – dám cả gan
Dám chê nước Mỹ thẳng Văn Ðàn
Tự do quá trớn – thành sa đọa
Sỉ diện chôn vùi xuống hố hang
Trí thức Quốc gia - chê Quốc thể
Ngu đần Mán thổ - phản tiền nhân
Văn minh khoa học – cần xem lại :
Ðạo đức Nhân hòa - phải chỉnh trang!
ÐỘC CHƯỞNG BÀ BÀ* Cảm tác sau khi đọc bài “Diễn văn cho bóng đêm” của LS Nguyễn Văn Chức, đăng trong Tap chí CON ONG - Số 159 - Ra ngày 3/12/2004
&
NHIỆM KỲ HAIXướngMừng ông toàn thắng nhiệm kỳ hai
Thiên hạ tin ông sẽ giữ lời
I-Rắc trót rồi lo dứt điểm
Trung Ðông trục trặc phải thay bài
Ngoại giao rạn nứt do cường điệu
Kinh tế nhì nhằng hẳn thiếu hơi
Thế giới phập phòng lo lắng đợi
Xem ông hành sử nhiệm kỳ hai
ÔNG GIÀ BÁCH ÐỘC
&
NHỨT KHÔNG HAIHọa.
Tưởng ông đo ván ở kỳ hai
Họ chửi rồi khen - hết cả lời
Thừa thắng xông lên chơi khủng bố
Mậu binh dương thế - đổi con bài
Nơi đâu quyền lợi - chen vào đấu
Chỉ sợ người dời - ngửi thấy hơi
Tráo trở - nuốt lời - vô đạo đức
Ỷ mình giàu mạnh nhứt không hai
ÐỘC CHƯỞNG BÀ BÀ
&
VIẾT ÐÙA LÚC 80 TUỔIXướng
Chẳng đợi không chờ, 80 hơn
Giữa đời vẫn cứ chạy lơn tơn
Ðói nghèo đôi lúc càng thêm thú
Tù tội bao năm chẳng thấy sờn
Gắn sức chỉ mong lòng thoải mái
Thừa hơi đi chuốt chuyện căm hờn
Bao nhiêu sách vở bao năm đọc
Lục loại bây giờ mất hết trơn
HÀ THƯỢNG NHÂN
&
CÁI TÔIHọa 1
Mái tóc phai mầu, ngủ thập hơn
Trần ai diêm dúa - vẫn cà tơn
Giàu sang ai đó thêm kiêu hãnh
Nghèo mạt như ta cũng chẳng sờn
Gia đạo chu toàn - đâu kẻ biết
Bạn bè thân ái - chẳng ai hờn
Ngày nay sách vở nhiều vô kể
Ráng dọc nhưng mà vẫn chửa trơn
CÙ HÒA PHONG
&
VÔ THƯỜNG
Họa 2
Vô thường nhân thế, có gì hơn
Vua chúa quyền uy vẻ tỷ tơn
Cung điện lâu đài - còn sụp đỗ
Bản thân xương thịt - ắt suy sờn
Nhơn tâm - tích đức lòng thanh thản
Thế giới - tiêu tan dạ oán hờn
Nhân quả nhãn tiền càng thấy rõ
Cho dù nghiệp chướng dẫu chưa trơn
VÔ TÌNH
&
CHÚC MỪNGKỹ niệm 25 năm - đời gối chăn
Ðôi ta duyên nợ - kết Duyên Bằng
Con đường gian khổ - dìu nhau bước
Thử thách giăng dầy - vượt khó khăn
Thành quả thăng hoa bằng nhẫn nhục
Cuộc đời trong sáng ánh trăng rằm
Cám ơn Thượng Ðế cho may mắn
Cảm tạ thân tình đến viếng thăm
VÔ TÌNH
&
CĂN BỆNH CỦA NHÀ DZUA Bùi Tiến - cận Thần dám cả gan
Chở vua ngự giá - lái như càn
Làm Dzua ói mật - da xanh tái
Cận vệ tháp tùng cũng oán than
Từ đó nhà Dzua - lâm trọng bệnh
Ðêm ngày mỹ nữ - cứ hoang mang
Danh Y quyết định : - thôi, đành cắt
Hoàng Hậu tản thần, cố phán - Khoan
&
Hoàng hậu tản thần, cố phán – Khoan
Danh Y trình tấu : - Dạ thưa Hoàng
Cắt đây - không phải cắt “đồ quý”
Mà cắt quăng đi - túi Mật vàng
Túi đó để lâu – e phiền toái
Sẽ làm Dương thể yếu như san *
Nữ Hoàng nghe hiểu bèn thay phán
Ra lệnh Tây Y cắt lẹ làng!
Thái Giám VÔ TÌNH
Trình báo
Thái Thượng Hoàng và Thái Mẫu Hậu
Vạn tuế! Vạn tuế!
(* San cũng như sên = con vật quá yếu)
&
DZUA PHÁNHọa bài của Ðổ Phủ
Túi mật nhà Dzua đã cắt rồi
Thế là Long thể - khỏe đi thôi
Phổi tim thông suốt Dzua càng quậy
Gan thận nguyên còn – Trẩm cứ chơi
Hoàng Hậu ghen tương - Dzua nể mặt
Cận Thần can gián – Trẩm “chu đời”
Từ nay Trẩm phán - toàn Cung Nữ :
Ai đẹp lòng Dzua - Trẩm nối ngôi
Thái Giám VÔ TÌNH
&
BẤT THẦN
Nhà Dzua mở tiệc - bởi do ông
Thái Giam TÌNH VÔ tấu bệ Rồng
Cho thoát xiêm y toàn mỹ nữ
Tự do du hí chỉ theo dòng :
“Dzua Quan tham dự đều như nhộng
Tù tội trong thành được tháo gông”
Chiếu chỉ vừa ban – Dzua thiến Mật
Cận Thần Bùi Tiến tiếc khôn cùng
Thái Giám VÔ TÌNH
(Họa bài VÁC GÔNG của Ngô Phủ)
THÔNG CẢM NỖI NIỀMXướng
Thôi rồi Mật lớn đã còn đâu
Lũ Cộng từ nay hết phải rầu
Một túi kinh luân cam dạ bỏ
Trọn đời vị quốc nén lòng đau
Giờ đây bút mắng vung bằng thich
Mai hậu thơ phang ném chủi nhầu
Thông cảm nỗi niềm trang vọng tộc
Chúc lành chân thiết tặng đôi câu
NGÔ PHỦ
(TDT, Dec 09/2004)
&
VÔ THƯỜNGHọa
Mật gây rắc rối - khó gì đâu !
Cắt bỏ xong ngay cái khổ rầu
Sắc sắc trần gian - chưa chắc sướng ?
Không không nhân thế - lấy gì đau ?
Huynh - người không mật - đời thôi đắng
Ðệ - kẻ một ngươi – cảnh hết nhầu
Ðã biết vô thường - đâu thắc mắc
Ta cười san sẻ - vịnh vài câu !
VÔ TÌNH
(Houston – Dec 09/2004
&
CHUYỆN THOÁT YXướngBùi Tiến lái xe - ẩu quá trờiLàm cho Quang Tuệ phải chơi vơi
Trường Giang phớt tỉnh - ngồì im lặng
Cố ý Thành Tài - kể chuyện phơiPhơi ngực, phơi mông, phơi thể xácNắm nghiêng, nằm sấp, nằm khơi khơiVô Tình cứ tưởng thời hoang dã Ao ước một lần thử nghiệm chơi